Bài thơ Nhớ ơn
(Đồng dao Nhớ ơn)
Ăn một bát cơm
Nhớ người cày ruộng
Ăn đĩa rau muống
Nhớ người đào ao
Ăn một quả đào
Nhớ người vun gốc
Ăn một con ốc
Nhớ người đi mò
Sang đò
Nhớ người chèo chống
Nằm võng
Nhớ người mắc dây
Đứng mát gốc cây
Nhớ người vun gốc.
Nguồn: sưu tầm.
Đồng dao Nhớ ơn, Bài thơ Nhớ ơn: Ăn một bát cơm, Nhớ người cày ruộng, Ăn đĩa rau muống, Nhớ người đào ao, Ăn một quả đào, Nhớ người vun gốc, Ăn một con ốc, Nhớ người đi mò. Sang đò, Nhớ người chèo chống. Nằm võng, Nhớ người mắc dây. Đứng mát gốc cây, Nhớ người vun gốc.
Bài thơ Nhớ ơn (Đồng dao Nhớ ơn): Ăn một bát cơm, Nhớ người cày ruộng, Ăn đĩa rau muống, Nhớ người đào ao, Ăn một quả đào, Nhớ người vun gốc, Ăn một con ốc, Nhớ người đi mò. Sang đò, Nhớ người chèo chống. Nằm võng, Nhớ người mắc dây. Đứng mát gốc cây, Nhớ người vun gốc.
Bài thơ Cảm ơn: Sáng, Thỏ con đi học, Không may rơi bút chì, Học chữ cái, tập tô, Thỏ con buồn muốn khóc. Ngồi bên cạnh là Sóc, Thấy bạn buồn, rất thương, Sóc đưa hộp chì sang, “Thỏ ơi ! Dùng chung nhé!”. Lại đến giờ học vẽ, Thỏ vẽ đẹp, cô khen, Thỏ cảm động đứng lên: “Mình cảm ơn bạn Sóc”.
Truyện Đàn kiến đền ơn: Đàn kiến bị sa vào vũng nước ngày ấy đã không quên ơn chú chim đã làm cầu cứu thoát mình khỏi vũng nước.