Bài thơ Ánh trăng (Nguyễn Duy)

Bài thơ Ánh trăng

Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ

Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa

Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường

Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn

Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng

Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình

TP. Hồ Chí Minh, 1978

Tác giả: Nguyễn Duy.

Nguồn:
1. Nguyễn Duy, Ánh trăng, NXB Tác phẩm mới, 1984
2. Nguyễn Duy, Cát trắng, NXB Quân đội nhân dân, 1995

Ánh trăng | Bài thơ Ánh trăng (Nguyễn Duy)
Bài thơ Ánh trăng (Nguyễn Duy): Hồi nhỏ sống với đồng, với sông rồi với bể, hồi chiến tranh ở rừng, vầng trăng thành tri kỷ. Trần trụi với thiên nhiên, hồn nhiên như cây cỏ, ngỡ không bao giờ quên, cái vầng trăng tình nghĩa. Từ hồi về thành phố, quen ánh điện cửa gương, vầng trăng đi qua ngõ, như người dưng qua đường…

 

Ông trăng ơi! Ông trăng ơi! Bài thơ Ông trăng ơi!
Bài thơ Ông trăng ơi! (Nguyễn Lãm Thắng): Ông trăng ơi! Xuống đây chơi, Cùng với bé, Đừng lặng lẽ, Trên trời cao, Xuống đây nào! Cùng múa hát. Ông trăng ơi! Xuống đây chơi, Đêm sáng quá! Đừng vội vã, Nấp vào mây, Hãy xuống đây, Cùng phá cỗ. Ông trăng ơi! Ông trăng ơi!

 

Trăng ơi từ đâu đến | Bài thơ Trăng ơi từ đâu đến (Trần Đăng Khoa)
Bài thơ Trăng ơi từ đâu đến (Trần Đăng Khoa): Trăng ơi từ đâu đến? Hay từ cánh rừng xa, Trăng hồng như quả chín, Lửng lơ lên trước nhà. Trăng ơi từ đâu đến? Trăng ơi…từ đâu đến? Hay biển xanh diệu kỳ, Trăng tròn như mắt cá, Chẳng bao giờ chớp mi
Bài viết liên quan